Qua giờ báo chí lồn xồn, lùm xùm cái vụ ông Nhà Nước đòi phạt vạ cô "hoa hậu chui" vì dám vác lồn đi thi xứ người, nghe thật tưng bừng. Chuyện quản lồn át cả chuyện hải tặc bắn giết ngư dân vô tội. Lại chợt nhớ một chuyện do ông Trần Trung Chính kể lại, cũng liên quan việc đảng khăng khăng đòi quản lý lồn dân, cười ra nước mắt. Chuyện rằng:
Năm 1977 sau khi "cải tạo" ở tỉnh Chương Thiện về, tôi đến công ty in ấn Tp.HCM rủ ông bạn đang là họa sĩ làm việc ở xưởng in này đi uống café. Tôi thấy có một chị nói giọng Bắc rặc đang nói chuyện với anh một cách quá mức thân mật tại bàn làm việc của anh. Ra quán café khi chỉ còn 2 người, tôi hỏi ai vậy, anh cười cười nói :"cái bà này có hỗn danh là 'Cặc Cô Hồn - Lồn Nhà Nước', bả có chồng đi bộ đội sau ngày cưới 3 tuần lễ, rồi anh chồng tử trận trong Nam mà đơn vị cũng không biết đích xác là nơi nào (có lẽ cả đơn vị bị ăn bom B52).
Làm việc ở đây nhưng bà cặp bồ với những dân có tiền ở Sài Gòn vì thân hình của bà cũng còn "chiến" lắm. Anh thủ trưởng ở đây muốn cặp với bà ấy, nhưng bà ấy chê vì "bọn chúng từ Bắc vào Sài Gòn chỉ xách 2 hòn dái chứ làm đếu gì có tiền". Một hôm thủ trưởng và đảng ủy họp để tố khổ bà ta về cái tội "quan hệ tình cảm lăng nhăng" . Suốt hơn một giờ bị đấu tố, bà ấy không nói nhưng cái mặt câng câng nhìn vào mặt những tên lên đấu tố với cái môi bĩu ra tỏ vẻ khinh thường những tên cán bộ ấy. Sau khi không còn ai đứng ra đấu tố, lão thủ trưởng kêu bà ấy ra đứng trước "vành móng ngựa" để nhận tội.
Bà ấy không nói gì về tội trạng mà lại hỏi một câu làm thủ trưởng và toàn thể chi bộ Đảng "tá hỏa" : "Bây giờ tôi hỏi thủ trưởng và chi bộ Đảng trả lời cho tôi biết (vừa nói vừa vỗ .. lồn bồm bộp) cái lồn này là của tôi hay của Nhà Nước?" . Ngập ngừng mãi, chắc là cỡ 5 phút trôi qua, anh thủ trưởng mới run run nói : "Cái lồn là... của... bà...". Không đợi thủ trưởng nói hết câu, bà ấy phát biểu ngay lập tức : "Thế thì buổi đấu tố ngày hôm nay vô giá trị, chỉ khi nào thủ trưởng và chi bộ Đảng đưa ra được chứng cứ xác nhận cái lồn này là của Đảng và Nhà Nước, thì mới cần có buổi họp này. Đàng này cái lồn này là của tôi, tôi hoàn toàn có quyền sử dụng và quản lý vật sở hữu của tôi theo ý của tôi, không ai có quyền lời ra tiếng vào gì hết".
(Chuyện THẬT 100% do Ông Trần Trung Chính (SJ) kể)
.
P/s: chuyện nghe chẳng khác chi chuyện đòi phạt 'hoa hậu chui' vừa xảy ra cả. Đúng là: 'phột cái làn'!
No comments :
Post a Comment