Thursday, August 20, 2015

Đêm qua em mơ gặp bác Châu

HINH
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Nhiều người nói, em hay bị mớ ngủ gặp bác Hồ là vì, ban ngày đi ra thì gặp Bác đứng đầy đường, tối về thì nghe loa phường nhét Bác đầy tai. Có lẽ vậy mà mấy hôm rày em lên mạng, nghe, đọc hơi bị nhiều về Gs Ngô Bảo Châu quá, nên đêm qua em mơ gặp bác ấy.

Em đang ngon giấc, chợt có ai cầm chân em giật giật. Em cứ tưởng Cái Hĩm lén sang rủ em đánh cờ như mọi khi. Em hồ hỡi phấn khởi mắt nhắm mắt mở nhào lại ôm cô láng giềng, thì có tiếng la lên, “Châu đây, Giáo sư Bổ Đề đây!”. Thì té ra, người em không mơ lại đến trong mơ.

- Em chào Giáo sư Bổ Đề!

- Bổ Đề gì! Bổ Đầu thì có.

Thấy Tèo trố mắt lên, và biết tỏng thằng cu này trình độ thuộc loại Thủ tướng Ba Ếch... bỏ học sớm để đi theo tiếng gọi của mọi U Minh (tiếng Quê Choa của em gọi con Muỗi là con Mọi), Giáo sư liền giải thích ngay:

- Hôm qua anh đã đọc thư Cu Tèo gửi cho anh trên mạng xin anh Bổ Đầu cho Tèo để Tèo hết thắc mắc về sự dị biệt, mâu thuẫn, không ăn khớp giữa nói và làm của những người CS...

Giáo sư đang nói tới đó, Tèo cắt ngang:

- Xin đừng đừng gọi anh bằng Chú, à quên, xin đừng xưng với Tèo bằng Anh. Lỡ nếu mai thức dậy, em kể lại chuyện Giáo sư và Cu này xưng hô anh anh em em với nhau, người ta nói Tèo thấy sang bắt quàng làm họ. Xin Giáo sư cứ xưng Tôi hay xưng Giáo sư, cho em nhờ.

- Ừ thì anh xưng tôi. Anh biết, à quên, tôi biết Tèo chất phác, muốn nhờ tôi giải đáp cái nan đề CS Làm ngược Nói; nhờ một cách thật tình, chứ không phải tạo cơ hội cho thiên hạ ném đá, bổ đầu một vị giáo sư từng làm rạng danh nước nhà hơn là sản xuất được con ốc con vít...

Tèo lại chen vào:

- Người ta ném đá, vì Giáo sư không chịu lên tiếng giải đáp cho Tèo tại sao CS chuyên môn nói một đàng làm một nẻo, trong khi giải Toán thì Giáo sư có câu trả lời rất mau.

- Toán khác; Nói và Làm của CS khác. Toán khó đến đâu cũng giải đáp được; CS chỉ có giải thể, giải tán. Còn tôi, lên tiếng sao được. Thôi xin Tèo đừng nói nữa, tôi đang bổ đầu đây này.

Nói tới đó, Giáo sư Bổ Đề ôm đầu bỏ đi một mạch.

Tèo giật mình thức giấc vì một luồng khí lạnh buốt trườn trườn dưới lưng. Tèo với tay bật sáng đèn cho “đỡ rét”. Nhìn bóng mình trên tường nhà trắng toát, Tèo tự hỏi không biết vưà rồi mình nằm mơ, hay là giáo sư Bổ Đề bị người ta ném đá quá, đã bỏ mạng, hiện về “kêu oan” với Tèo.

Cu Tèo

No comments :

Post a Comment


"Bên Nhau Đi Nốt Cuộc Đời"

Trong tuần qua nhiều người lính Việt Nam Cộng Hòa bị thương trong cuộc chiến trước đây lại tập trung để tham gia chương trình ‘Tri ân Thương Phế Binh’ với chủ đề “Bên nhau đi nốt cuộc đời”.
Lần Gặp "Bác Hồ" Tôi Bị Mất Trinh
• Để bác cấy hạt giống đỏ cho cháu, cháu mang về miền Nam cho bác nhé.
Bác bồng tôi lên giường, hai tay bác đè tôi ra và lột áo quần tôi.Bác như một con cọp đói mồi, sau một hồì kháng cự tôi biết mình không thể nào làm gì hơn nên đành nằm xuôi tay... Hai hàng lệ một cô gái miền Nam vừa tròn 15 tuổi đã bị bác cướp đi mất cái trong trắng.
=>Đọc thêm=>