Friday, April 30, 2010

• Những bàn tay cứu vớt

Thuyền nhân đang được cứu vớt lên tàu
Thuyền nhân đang dược cứu vớt lên tàu để đưa vào đảo
Photo RFA file

Một số cựu thuyền nhân cùng nhớ lại “những nghĩa cử nhân ái, những bàn tay cứu vớt, những phong trào yểm trợ” đã từng đưa họ thóat khỏi cái chết gần kề, mang họ đến bến bờ tự do.

Đỗ Hiếu, phóng viên RFA

Hành trình tìm tự do

Sống trong hoàn cảnh nghiệt ngả, không nơi nương tựa, không tìm được kế sinh nhai, tất cả người thân rường cột trong gia đình đều đi lao động cải tạo, bà Trang, một mình ôm 2 con dại khờ, quyết lên đường hướng ra biển mênh mong:
"Tôi b nước ra đi năm 1981 vi 2 đa con nh 7 tui và 8 tui. Sáu năm tri tôi sng trong chế đ cng sn thì chung quanh tôi là mt cái nhà tù vĩ đi. Vào lúc đó cha tôi, chng tôi, anh em tôi, tt c đ tù.
Vì s sng còn ca my m con tôi, trong đu óc tôi lúc nào tôi cũng nghĩ ti mt chuyn là phi trn đi. Tôi dn hai đa con đi xung Cn Đước. T Cn Đước có mt ghe nh đưa tôi ra ghe l ca Vàm Láng."
Bà kể tiếp về hành trình đi tìm sự sống trong cái chết, khi cạn kiệt hết lương thực, lại gặp sóng gió tứ bề :
"Ba ngày hai đêm như vy ghe chúng tôi lênh đênh trên bin c ch gp mưa to gió ln, trên ghe không còn thc ăn và nước ung na. Tt c 88 người trên chiếc ghe đó đã không còn sc lc và ch nm ch chết thôi. Lúc đó tôi ôm hai con vào lòng và nghĩ rng có l Bin Đông là m chôn 3 m con tôi."
"Có tàu đến". Tiếng nói đó cho tới bây giờvẫn còn văng vẳng bên tai tôi làm cho tôi thấy lại tình người, mà tình người đó là từmột dân tộc không cùng màu da, không cùng chủng tộc.
Bà Trang
Khi quá tuyệt vọng nằm chờ chết với hơn 80 người khác cùng ghe, thì bỗng dưng có tiếng nói của hy vọng, còn âm vang đến mấy chục năm sau, bà kể lại trong giọng nức nở, nghẹn ngào :
"Bng có mt tiếng nói nh "Có tàu đến". Tt c mi con mt nhìn nhau, ti vì s quá, không biết là tàu Thái Lan hay là tàu ca Vit Cng. S s hãi lúc đó lên ti tt cùng thì bng có mt tiếng nói t xa hoà trong tiếng gió và tiếng sóng gm.
Tiếng nói đó cho ti bây gi vn còn văng vng bên tai tôi làm cho tôi thy li tình người, mà tình người đó là t mt dân tc không cùng màu da, không cùng chng tc."
Một thuyền nhân khác, nay định cư tại Vương Quốc Bỉ, đó là Giáo sư Thượng Thành Thanh, chức sắc Cao Đài hải ngoại, một trong những sáng lập viên của  Ủy Ban Quốc Tế Cứu Trợ Người Việt Tị Nạn, trụ sở tại Bruxelles, cho biết sơ lược về tổ chức nhân đạo này, đặc biệt là để cứu giúp những thuyền nhân bị cưỡng bức hồi hương, khiến nhiều người tự sát:
"Mc tiêu và tôn ch ca t chc U Ban Quc Tế Cu Tr Người Vit T Nn, ti Vương Quc B, là nhm cu nguy cho mt s đng bào t nn Vit Nam đến Hongkong sau ngày 16-8-1989 có th được đnh cư ti mt đ tam quc gia có t do.
Cái thm trng đi t nn đến Hongkong, b chính quyn Hongkong xem là nhng người nhp cnh bt hp pháp, cho nên b giam và sau đó b cưỡng bc v Vit Nam. Chính vì quá phn ut và tuyt vng nên thường xy ra nhng cuc t sát. Đó là mt thm trng rt đau lòng."

Những bàn tay cứu giúp

Xúc động trước hình ảnh hàng ngàn người Việt Nam bất chấp hiểm nguy, chết chóc, liều mình trên Biển để tìm kiếm tự do, nhiều tổ chức thiện nguyện đã được thành lập bới sự tham gia , hưởng ứng và yểm trợ nhiệt tình của mọi giới.
Giáo sư Thượng Thành Thanh nhớ lại, từ Hoàng Gia Bỉ đến dân thường đều góp sức cứu giúp thuyền nhân Việt Nam, nên đã gặt hái được kết quả sơ khởi khả quan:
"Các v nhân sĩ, trí thc, chng hn như Dr. Gil de Win, chng hn như Lut sư Daniel Kant, Linh mc Paul Sely, Bá tước Ivan de Wilter. Còn v phía người Vit thì có Linh mc Đào Vinh Thnh, có Linh mc Nguyn Văn Hin, Giáo sư Nguyn Hiu, c Phan Lc Tn - Hi Trưởng Hi Pht Giáo Chùa Linh Sơn, cư sĩ Thin Thun.
V Hi Cu Quân Nhân còn có c Nguyn Văn Khôi - Trung tá Nha Đng Viên (B Quc Phòng), ngoài ra còn mt s anh em na đ cu giúp đng bào t nn chúng ta, được đt dưới quyn ch to ca bà Qun Chúa - Cao U T Nn, đi din Hoàng Hu Fabiola. Chúng tôi đã thu được 1 triu 1 trăm ngàn quan B.
Sau khi chi phí, s tin còn li chúng tôi gi qua U Ban Quc Tế Cu Tr Canada và h đã bo lãnh được gn 200 người đến t nn ti Canada.
Tt c mi vic trên đi, dù trên phương din quc gia dân tc hay trên bình din quc tế, loài người ch ly tình thương yêu ra đi x vi nhau, ly lòng nhân đo ra đi x vi nhau, đu đt trên mt tương quan bình đng, tương kính, tương ái, không phân bit màu da, sc tóc, không phân bit chng tôc, không phân bit tôn giáo, cũng không phân bit chính kiến.
Nếu chúng ta làm được như vy thì thế gii này s yên n, s hoà bình, s an lc, và s tiến b."
Đến năm 1988 Hongkong không chấp nhận thuyền nhân là người tị nạn nữa, và chính sách này lan sang các quốc gia khác. Toàn vùng không thừa nhận thuyền nhân Việt Nam là người tị nạn nữa. Họđẩy tàu ra biển gây nên rất nhiều sự chết chóc.
TS Nguyễn Đình Thắng
Tiếp lời vị chức sắc Cao Đài bên Châu Âu, từ vùng Thủ Đô Washington (Hoa Kỳ) Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám Đốc Điều Hành Uỷ Ban Cứu Người Vượt Biển, nhắc lại những bước đi đầu tiên trước làn sóng người liều chết ra đi tìm tự do:
"U Ban Cu Người Vượt bin được thành lp chính thc vào Tháng 1-1980 vì vào thi điy đng bào thuyn nhân ra đi b hi tc cướp bóc, hãm hiếp, và có mt s ph n b bt cóc sau khi b hãm hiếp và b đưa vào các  điế bên Thái Lan.
Năm 1979 mt s thuyn nhân b bt đưa vào đo Kokra, nơi đó hi tc đã hãm hiếp, bo hành nhng người đi vượt bin, trong đó có nhà văn Nht Tiến, có hai phóng viên chiến trường - cp v chng Dương Phc và Nguyn Thanh Thu đã gióng lên li cu cu gi ra hi ngoi.
Thì  bên Hoa Kỳ có mt s v như là Giáo sư Nguyn Hu Xương, ông Phan Lc Tiếp, ông Lê Phc Thu đã cùng vi nhau thành lp ra U Ban Báo Nguy Giúp Người Vượt Bin (đó là cái tên đu tiên ca U Ban Cu Người Vượt Bin) ch đ kêu gào đi vi thuyn nhân đang b và đã b hi tc tn công."
Dịp này, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng đưa ra những con số cụ thể mà Uỷ Ban đã đạt được nhờ sự tiếp tay của chính giới Hoa Kỳ và của cộng đồng người Việt:
"Sau đó thì U Ban đã thuê nhng chuyến tàu đ đưa ra bin khơ dc theo vùng Vnh Thái Lan đ ngăn chn ha tc. Trong 10 năm hot đng vt người thì U Ban đã cu vt được tng cng trên 3.300 đng bào và đưa hvào tri t nn.
Đng thi U Ban cũng đã hp tác vi chính quyn Thái Lan đ truy t mt s hi tc, cũng như gây qu đ giúp cho chương trình vt người ngoài bin ca Cao U T Nn Liên Hip Quc. Tt c nhng công lao đó phn ln là do s đóng góp ca đng bào  hi ngoi."
Ông cũng trình bày những trở ngại trong chương trình cứu xét cho thuyền nhân được định cư tại một quốc gia thứba, cùng các kế hoạch giúp đỡ họ khỏi cơn nguy nan, bế tắc,  nhờ sự vận động hữu hiệu từ nhiều tổ chức và cá nhân:
"1988 Hongkong không chp nhn thuyn nhân là người t nn na, và chính sách này lan sang các quc gia khác. Toàn vùng không tha nhn thuyn nhân Vit Nam là người t nn na. H đy tàu ra bin gây nên rt nhiu s chết chóc. Nhng ai mà đt chân lên đt lin th b đưa vào các tri tù thay vì các tri t nn đ ri bcưỡng bc hi hương.
Vào nhng năm 1990 chúng tôi li đưa lut sư, thay vì đưa tàu, đ mà cu giúp đng bào trong vn đ quyn tnn. Rt may mn là có nhng v dân biu, mà đc bit là Dân Biu Christopher Smith, đ ri chính ph Hoa Kỳ m ra mt chương trình, sau khi các đng bào thuyn nhân b đưa v Vit Nam, chính ph Hoa Kỳ c phái đoàn đến Vit Nam phng vn và đưa sang Hoa Kỳ đnh cư.
Tng cng s người được đnh cư là trên 18 ngàn đng bào thuyn nhân. Cái chương trình y cũng được áp dng bên Phi Lut Tân và thêm 2 ngàn đng bào thuyên nhân na đã được đưa đến Hoa Kỳ đnh cư."

Tàu Cap Anamur

Một thuyền nhân được tàu Cap Anamur cứu thoát, rồi ở lại trên tàu tình nguyện phục vụ nhiều năm, ông Nguyễn Hữu Huấn, cựu quân nhân quân lực VNCH, sơ lược về hoạt động của Uỷ Ban Cap Anamour do người dân Đức tài trợ hoàn toàn:
"Không có chính quyn hoc là không có bt c mt đng phái nào hết thì U Ban đã được thành lp vào năm 1979 do mt tiến sĩ tên là Rupert Neudech. Ông là mt tiến sĩ thn hc và va là nhà báo. 
Trong thời gian 1979 đó thuyền nhân vượt biển rất nhiều và những nỗi khổ của người Việt và cái chết chóc của người Việt đã đi trên toàn thế giới qua vô tuyến truyền hình. Lúc đó cũng có một người hảo tâm, cũng là người Đức, ông có rất nhiều con tàu và ông đã hiến luôn một con tàu của ông cho Uỷ Ban để chuyên đi vớt người vượt biển. 
Ô. Nguyễn Hữu Huấn
Trong thi gian 1979 đó thuyn nhân vượt bin rt nhiu và nhng ni kh ca người Vit và cái chết chóc ca người Vit đã đi trên toàn thế gii qua vô tuyến truyn hình. U Ban đó có cái tên đu tiên là "U Ban Mt Con Tàu Cho Vit Nam".
Lúc đó cũng có mt người ho tâm, cũng là người Đc, ông có rt nhiu con tàu và ông đã hiến luôn mt con tàu ca ông cho U Ban đ chuyên môn đi vt người vượt bin.
Khi bt đu thì U Ban đã làm vic chung vi Cao U T Nn Liên Hip Quc. Vào cui năm 1979, đu năm 1980 thì con tàu trc tiếp ra ngoài Bin Đông làm công tác chuyên cu người. Cho đến năm 1987 thì có được 3 con tàu, nhng mi con tàu đêu mang tên Cap Anamur c."
Chứng kiến tận mắt những thảm trạng ngoài Biển Đông, tự tay vớt thuyền nhân, ông Huấn nhớ rõ số người được cứu sống:
"Đã cu được 11.300 người, trên 226 ghe. Tn phí tt c khong hơn 22 triu Đc Mã (Deutch Mark) thi đó. Nếu mà tính ra thì mi mt mng sng ca người Vit Nam chúng ta thì ch có đáng giá khong 1.900 Đc Mã, có nghĩa khong 1.000 Euro mà thôi."
Một chuyện làm ông ray rức, khổ tâm mãi  vì không cứu mạng được một cựu sinh viên, chuyển qua làm nghề đánh cá, đang làm việc trên tàu của công an biên phòng võ trang, anh xin lên tàu Cap Anamur, nhưng ước nguyện tìm tự do không thành, khi tàu của anh ấy  tức khắc xa lánh tàu Đức :
" trên tàu ăn đ khô nhiu quá, ti sao mình không kiếm đ tươi cho người ta? Chúng tôi lin kêu mt vài ghe đánh cá người Vit Nam  đó, chúng tôi trao đi vi h bng tin, hoc người ta đi thuc lá, hoc đi ly trái bom, trái táo (apple).
Lúc by gi có mt anh đng  dưới ghe đưa lên cho tôi mt cái th sinh viên theo đường dây kéo lên, đó là mt th sinh viên Đi Hc Văn Khoa. Anh nói vi tôi rng "Cho em đi vi. Bây gi em kh quá ri". Lúc đó chính anh ta quỳ xung mà ly tôi đ được cho lên tàu. Lúc đó lòng tôi xn xao, tôi không biết phi làm gì hết. Nếu mà cu mt mình anh ta lên thì làm sao được!
Người ta có nói chuyn  vi nhau đoc vài câu thì t nhiên có k ct dây và lái ghe chy đi luôn. Cho đến ngày hôm nay tôi vn mường tượng đến khuôn mt người sinh viên đó và không biết s phn ca anh ra như thế nào."
Tôi luôn khuyên nhủ các con tôi, để trảmón nợ ân tình này thì các con phải là công dân tốt ở quê hương thứ hai này, các con phải tri ân nước Đức, tri ân nhân dân Đức đã đóng góp tiền mới có con tàu Cap Anamur cứu vớt hàng chục ngàn người Việt Nam trên biển cả và đã cho chúng tôi một tương lai xán lạn ở nơi xứ sở của họ.
Bà Trang

Vươn lên nơi xứ người

Nhờ tình người bao dung, lòng bác ái, hảo tâm của các bàn tay cứu giúp, hàng chục ngàn người Việt đã được an cư lạc nghiệp nơi xứ sở tự do. Hầu hết các cựu tuyền nhân cho đến nay vẫn còn khắc ghi tấm lòng nhân đạo của công đồng quốc tế.  Bà Trang cho biết, bà và gia đình không bao giờ quên ơn cứu tửđó:
 "Các con tôi bây gi đã thành nhân, thành danh  nước Đc này. Tôi luôn khuyên nh các con tôi, đ tr món n ân tình này thì các con phi là công dân t quê hương th hai này, các con phi tri ân nước Đc, tri ân nhân dân Đc đã đóng góp tin mi có con tàu Cap Anamur cu vt hàng chc ngàn người Vit Nam trên bin c và đã cho chúng tôi mt tương lai xán l nơi x s ca h."
Vượt qua được những khó khăn chồng chất ban đầu, bà Trang luôn cố gắng khi nghĩ đến các con , khi thấy mình vẫn còn may mắn, hưởng phước đức hơn bao nhiêu đồng hương khác:
"Chúng tôi được đưa vào trong đo Philippines sng mt năm tr đó. Sau mt năm tri thì tôi được đnh cư nước Đc này. Giai đon đu rt là khó khăn vì tiếng nói, nhưng mà chúng tôi c gng vượt qua đó. Chúng tôi đi hc tiếng Đc, sau đó chúng tôi kiếm công ăn vic làm đ nuôi các con và giúp cho thân nhân  bên Vit Nam, bn bè  bên Vit Nam."
Xin được mượn lời của ông Huấn và bà Trang nói về sự thành đạt mỹ mãn của những thuyền nhân Việt Nam ởnước ngoài, làm rạng danh “con Rồng, cháu Tiên” trên quê hương tự do mới:
"S hi nhp ca người Vit Nam ti Đc thành công đến ni các báo chí và các chính tr gia ca Đc đu nói rng người Vit - đó là tm gương cho toàn nước Đc".
 Còn bà Trang  thì nói lên niềm hy vọng của mình :
"Nhìn v Vit Nam tôi cm thy thương cho đng bào vn còn nghèo đói, vn còn áp bc, đy ry tham nhũng và bt công  đó. Thương cho thân phn các cô gái hay là các em gái nh vì mun cu gia đình qua cơn hon nn khn kh mà bán thân, bán con ch vi vài trăm đôla. Cu xin ơn Trên cho đt nước tôi sng li cái thu an bình như xưa."
Ba mươi bốn năm trôi qua rồi, mỗi khi chợt nhớ lại chuyện vượt biển tìm tự do, nhiều thuyền nhân vẫn còn nằm mơ với những cảnh tượng hải hùng, vật lộn với thần chết, bị hải tặc hãm hại, công an săn đuổi, tháng năm dài lê thê sống thiếu thốn trăm bề nơi trại tỵ nạn, trước khi may mắn đến định cư tại quê hương mới, nay được thởkhông khí tự do vô giá, nhưng bất hạnh thay đã có bao sinh mạng vùi thây dưới lòng biển cả mênh mông.

No comments :

Post a Comment


"Bên Nhau Đi Nốt Cuộc Đời"

Trong tuần qua nhiều người lính Việt Nam Cộng Hòa bị thương trong cuộc chiến trước đây lại tập trung để tham gia chương trình ‘Tri ân Thương Phế Binh’ với chủ đề “Bên nhau đi nốt cuộc đời”.
Lần Gặp "Bác Hồ" Tôi Bị Mất Trinh
• Để bác cấy hạt giống đỏ cho cháu, cháu mang về miền Nam cho bác nhé.
Bác bồng tôi lên giường, hai tay bác đè tôi ra và lột áo quần tôi.Bác như một con cọp đói mồi, sau một hồì kháng cự tôi biết mình không thể nào làm gì hơn nên đành nằm xuôi tay... Hai hàng lệ một cô gái miền Nam vừa tròn 15 tuổi đã bị bác cướp đi mất cái trong trắng.
=>Đọc thêm=>