Thái độ công dân đối với quốc gia mình, phản ánh rất nhiều điều để nghĩ. Nó có thể người người hân hoan vỗ tay cười, và có thể khiến từng cá nhân gục mặt khóc âm thầm.
Tháng 11/2015, sau khi nước Pháp bị tấn công bởi quân IS, số lượng thanh niên xin tòng quân để bảo vệ tổ quốc và đáp trả lại những kẻ đã giết hại đồng bào mình tăng gấp bốn lần. Các cơ sở tuyển quân của Pháp cho biết họ bất ngờ trước các lời xin nhập ngũ và các thư thắc mắc về tiêu chuẩn nhập ngũ lên đến 1500 hồ sơ, mỗi tuần. Theo ước tính, từ đây đên năm sau, Pháp sẽ nhận thêm 25.000 tân binh nữa. Hầu hết các lý do trong đơn xin nhập ngũ, được ghi rõ rằng họ muốn bảo vệ tổ quốc mình.
Tổ quốc là cái gì đó rất mơ hồ, không cụ thể. Nhưng đứng trước những hình ảnh nơi sinh sống của mình đang lâm nguy, những người chung tiếng nói, quốc tịch của mình bị giết, bị đe doạ, ý thức về tổ quốc bừng dậy như một bản năng cao quý.
Nước Pháp không phải là ngoại lệ. Vụ khủng bố ngày 11/9/2001 ở Mỹ cũng đã khiến tinh thần ái quốc của người Mỹ đa chủng tộc lên cao bất ngờ. Các thống kê cho thấy chỉ một tháng sau vụ đánh vào toà tháp đôi, trang mlive.com cho biết hàng chục ngàn thanh niên đã xin đăng lính vào nhiều binh chủng, đặc biệt ghi rõ là họ sẳn lòng đi đến bất cứ nơi đâu để tiêu diệt kẻ tấn công vào đất nước mình, người dân của mình. Năm 2002, nước Mỹ đón nhận thêm 80.000 tân binh. Tình trạng bùng nổ bất ngờ này làm gợi nhớ số lượt đăng lính tăng vọt sau vụ người Nhật tấn công Trân Châu Cảng (Pearl Harbor) vào năm 1941.
Đọc những tin tức này, những ai yêu lẽ phải và mang trong mình lòng tự hào dân tộc đều có thể ứa nước mắt vì xúc động. Dâng hiến cuộc sống cho tổ quốc mình và giờ phút nguy nan, là niềm hãnh diện và cao quý mà không phải nền giáo dục nào, văn hoá nào cũng có thể may mắn có được.
Đã từ nhiều năm nay, các bản tin về tàu Trung Quốc tấn công ngư dân Việt mỗi lúc càng nhiều, càng hung hãn. Tàu “bạn hữu nghị” từ phương Bắc tràn xuống, cướp, giết, bắt cóc… kể cả bao vây đường biển của Việt Nam – nói chính xác là một cuộc xâm lăng trong thời đại mới. Thanh niên Việt trong đời sống xã hội chủ nghĩa đã làm gì?
Thật kinh ngạc, tăng dần theo thời gian là số lượng cha mẹ đưa con cái đi du học, đi xa đất nước như một cuộc đào thoát lớn lao và kiên nhẫn, bao gồm trong đó là các bậc phụ huynh có chức vụ, miệng luôn hô hào xây dựng đất nước và tồn tại hoà bình, 16 chữ vàng với Bắc Kinh.
Bối cảnh Việt Nam luôn thấp thỏm trước các lời đe doạ sẽ bị tiến và chiếm trong 24 giờ từ báo chí chính thống Trung Quốc, thì thống kê cho thấy nạn trốn nghĩa vụ quân sự ở Việt Nam cũng tăng cao bất ngờ. Thậm chí. Trên các trang mạng xã hội, giới thanh niên nồng nhiệt bàn với nhau cách trốn nghĩa vụ quân sự. Thậm chí cẩm nang có 17 cách thoát chuyện đi lính được chia sẻ khắp nơi. Mệt mỏi đối phó với tình trạng này, năm 2013, Trung tướng Trần Đình Nhã, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng – An ninh của Quốc hội cũng đã từng đề nghị cho phép hợp pháp việc không phải đi lính, bằng việc đóng tiền thế thân.
Quả là một nghịch cảnh mà lịch sử Việt Nam từ thời sơ khai đến giờ mới có. Một dân tộc từng đánh bại mọi quân đội ngoại bang, ngay cả lúc túng cùng nhất, lại rơi vào thảm cảnh như vậy. Lẽ nào dân tộc Việt Nam hôm nay không còn yêu nước, hay không còn tin vào những món hàng vũ trang quân sự “khủng” hàng đầu thế giới vẫn được thông tin là đã về đến, đã trang bị cho cho quân đội nước mình?
Đây là một vấn đề thật đáng suy nghiệm lâu dài, nhưng để trả lời nhanh, rõ ràng con người đang mất niềm tin. Trong mọi sự hy sinh cho tổ quốc mình, chắc chắc nhân dân không ngại, nhưng họ muốn sự dâng hiến của mình phải có ý nghĩa. Và thật là ngu ngốc, nếu chết không cho ai, để làm gì, và chết thay một cách ngu ngốc.
Ngày 26/11/2015, thêm một ngư dân Việt bị bắn chết thảm thương trên biển ở Trường Sa, Quảng Ngãi. Ông bị bắn không có thông báo, không có lời cảnh cáo, bị bắn đến 2 phát đạn vào một cơ thể chỉ biết quăng lưới và thả câu.
Người ngư dân này bị bắn chết trên biển, bởi niềm tin được thúc giục từ các nhà lãnh đạo trên bờ vẫn khẳng định rằng hãy cứ ra khơi và cứ đánh bắt như một cách “thực thi chủ quyền của tổ quốc”.
Những người còn sống hãi hùng đã đưa thi thể của người ngư dân này về đất mẹ, thật cô đơn, vì bởi hàng trăm hải lý đầy kẻ thù đó, cũng có những tàu cảnh sát biển đi tuần tra “khống”, báo cáo láo để ăn tiền dầu, tiền hoạt động, để được vui vẻ an sinh trên bờ.
Người ngư dân bị bắn chết ngày 26/11, đến ngày 30 thì thi thể mới giao được cho gia đình. Thế nhưng trong những ngày di chuyển về nhà, chiếc tàu cá này thật cô đơn vì chỉ có một mình, dù đã báo với bộ đội biên phòng chuyện mình bị tấn công và có người tử nạn. Không có tàu kiểm ngư nào ra đón, không có ai đi cùng nỗi kinh hoàng của họ trong chuyến quay về. Mọi trang thiết bị hiện đại trên biển luôn được lên giọng tuyên truyền, như chỉ nặng phần trình diễn cùng sự thờ ơ của chính quyền.
Dân tộc Việt Nam hôm nay mới đáng thương làm sao, đi biển mà yếu ớt như trẻ nhỏ. Ai cũng có thể bắt nạt. Ai cũng có thể cướp và giết. Láng giềng thì mặt cười thân thiện, quay lưng thì tay súng, tay dao. Nhưng đáng thương hơn bao giờ hết là chuyện ngư dân chết trên biển đã ngày càng nhiều và thường hơn, còn những người trên bờ nghe chuyện tang thương ngoài khơi, giờ chỉ mệt mỏi, nhíu mày thương hại mà cũng không thấy cần phải làm gì.
Người Việt Nam như đang được các chính sách đối ngoại của chế độ tập quen dần thói quen ích kỷ, sợ mình bị mất mát, nhưng lại im lặng và chọn lựa thay thế bằng mất mát của những ngư dân nghèo khó. Nó giống như những câu chuyện cổ tích về các ngôi làng xưa phải hiến tế ai đó cho con quái vật để được yên. Vẫn có những người tin rằng việc hiến tế không bao giờ đến lượt mình, và mỗi ngày vẫn ăn ngon ngủ yên với những con cá đẫm máu đồng loại. Họ không muốn một cuộc chiến đối diện thẳng với con quái vật vì chỉ sợ mất mát cho riêng họ.
Cũng như những ngôi làng khiếp nhược và u mê ấy, có bao giờ chúng ta tự hỏi rằng chúng ta sẽ mất – mất rất nhiều – thậm chí mất tất cả, mà các loại quái vật không cần mất sức cho bất kỳ một cuộc chiến tranh nào.
Và những người lãnh đạo ngôi làng, nếu không có dũng khí để đối diện với cái ác để bảo vệ mọi người, thì họ tồn tại để làm gì?
Nhạc sỹ Tuấn Khanh
Bài viết liên quan:
- 30-4-1975: Bánh xe lịch sử sẽ nghiền nát những tên đồ tể của dân tộc
- Nhân vật số 2 của đảng CSVN thăm Mỹ trong chuyến đi ‘quyết định’
- ‘Nhất thể hóa’: TBT Trọng muốn trở thành… tổng thống?
- Thấy gì sau sự kiện 3 lãnh đạo CSVN tham gia Đảng ủy Công an Trung ương?
- Tận Cùng Của Sự Khốn Nạn!
- Trịnh Xuân Thanh tiếp tục gửi thư doạ kiện TBT Nguyễn Phú Trọng ra toà
- Liệu Trung Quốc có chiêu dụ được các «đồng chí» VN ?
- Khi nào bỏ đảng mới trở thành phong trào?
- Bộ công an nói gì về nghi án Trịnh Xuân Thanh trốn ra nước ngoài?
- Để loại bỏ ‘nhóm lợi ích bán nước hại dân’
- Đôi dòng về cuộc cách mạng tháng 8 và ngày 2/9
- Cách mạng theo Đường Kách Mệnh
- Thảm hoạ Formosa : Tội ác mang tên Nguyễn Phú Trọng
- Nguyễn Thị Kim Ngân Chửi Dân Việt
- Ông Nguyễn Phú Trọng chủ tâm rước giặc vào nhà?
- ‘Rối loạn đất nước’: Mất tình dân còn hơn mất lòng đảng
- Nhiều quan chức VN đang lên kế hoạch đi ‘tị nạn’ ở nước ngoài?
- Cha con Nguyễn Văn Chi - Nguyễn Xuân Anh và duyên nợ Trung Quốc
- Đối phương đã biến chiêu, phía ta thì sao?
- CSVN thiếu văn hóa khi Tổng thống Obama thăm Việt Nam
- Vạch mặt Trần Đại Quang: “trùm ma túy” & kẻ thiết lập “nhà nước công an trị”
- Giáo sư Ngô Bảo Châu muốn dẹp bỏ lăng Ba Đình?
- Chính đảng CSVN gây ra ô nhiễm môi trường.
- Đây là sự thật (ĐLSN)
- Cả nước nhất định không đi bầu
- Ai sẽ thề không phản bội quê hương?
- Tin khó tin: 90 tỷ một bài báo, Formosa vô can!
- Tận cùng của sự hèn hạ
- Can đảm và sáng suốt
- Thời sự nóng bỏng tháng 5/2016Bùi Tín
- ‘Ông Trọng sắp nghỉ’: Khởi sự cuộc chiến quyền lực mới?
- Nói với người cộng sản
- CÒN ĐỘC TÀI, CÒN THAM NHŨNG
- Ráng làm người tử tế
- 5 phút mỗi ngày với sự thật
- Hành trình ngược chiều
- Nỗ lực con người và chính quyền ma quỷ
- Nguyễn Chí Đức: cờ Vàng là của ngoại bang!
- Khi trẻ em bị gieo mầm dối trá và bạo lực
- Việt Nam cần xác định lại ‘ta,’ ‘bạn’ và ‘thù’
- Đài ACTD (RFA) trao đổi thư tín ngày 25.03.2016
- Bầu Trần Đại Quang - Cộng Sản Việt Nam đang tự mua dây trói mình
- Đức hạnh của kẻ cầm quyền
- Thế nào là phản động? Ai phản động?
- Thế này, thế khác... là thế nào?
- Trung ương đảng “nhất trí” loại bỏ Nguyễn Tấn Dũng trước thời hạn
- Hội nghị trung ương 2 khai mạc, Nguyễn Phú Trọng ép Nguyễn Tấn Dũng sớm bàn giao quyền lực
- Thành Hồ là đất dụng võ hay mồ chôn sự nghiệp của đồng chí Đinh... la to?
- Ông trọng đã có cờ để phất?
- Đồng chí X bị đấu tố
- Mùa Xuân 1979 và mùa Xuân 2016
- Sao lại làm ngơ cuộc chiến 1979 trong sách giáo khoa?
- Bài học mà những người CS dạy cho nhau...
- Tấn công vào quần chúng
- Năm Thân bình thơ khỉ
- Nhận diện công an CSVN Trần Đại Quang
- Nguyễn Phú Trọng sẽ bị đánh bại trong vòng 5 tháng tới?
- 'Tự ứng cử' vào Quốc Hội CSVN chỉ thắng chứ không thua
- Đinh La Thăng ơi, cả Sài Gòn trong tay anh rồi đấy!
- Dân chủ thế này là cùng
- Xác định tội đồ
- Nguyễn Phú Trọng hạ gục Nguyễn Tấn Dũng ra sao?
- Nhiệm kỳ II của ông Nguyễn Phú Trọng có thể là thế ''tiếp tục đu dây''?
- TBT/đảng và: “Dân chủ đến thế là cùng”!?
- Chưa bầu đã đẻ
- 1 tỷ tiền Mao và cái ghế TBT của Nguyễn Phú Trọng
- Nó lú nhưng 'các chú' nó khôn
- TẠI SAO ÔNG DŨNG BỊ LOẠI BỎ ???...
- Công an làm Chủ tịch Nước, Côn đồ hết đất sống
- Đại hội 12 một bước thực hiện lời hứa ở Thành Đô?
- Thay vì bị kỷ luật, Nguyễn Tấn Dũng "được" cho rút lui trong danh dự!?
- Chấm dứt ‘triều đại’ Nguyễn Tấn Dũng: Tháo chạy tán loạn!
- Sau đợt tổng tấn công mang bí số 244 là chiến dịch đả muỗi diệt ruồi
- “Luật chơi” Nguyễn Phú Trọng định đoạt số phận Nguyễn Tấn Dũng
- Tinh thần đút vào và xin rút ra thể hiện sâu sắc đạo đức Trần Dân Tiên
- Đàn em của Lú: Võ Tiến Trung, Vũ Ngọc Hoàng, Vũ Trọng Kim bể mánh!!
- Rắn thả cho ai trong Đại hội XII?
- RFA Trao đổi thư tín ngày 22.01.2016
- Tổng Lú: 5 năm làm đầy tớ & 10 sơ kết biến chứng
- Không nên luyến tiếc một người như ông Dũng
- Nhà mạng Việt Nam chặn tin nhắn có chữ “Trọng Lú”
- Đại hội gật gù toàn quốc khai mạc
- Dũng hay Trọng?
- Vận mệnh Dân tộc vào tay ai?
- Phe Nguyễn Phú Trọng chơi trò nhiễu loạn thông tin về kết quả nhân sự!?
- Những phiên bản đại hội 12 đảng CSVN
- Kết cuộc bi thương
- Ôi, "cái lưỡi không xương..."!
- Kim Jong-un thử bom nguyên tử và phản ứng của Tập Cận Bình
- "Bộ tứ quyền lực" bắt đầu lộ diện?
- Huyết đấu giữa hai phe Sang Trọng và Dũng trong Đại hội 12
- Bộ Tứ
- Nhiều xác xuất cho thấy Nguyễn Tấn Dũng đã bị loại ra khỏi danh sách Tứ Trụ
- Tay nào thắng thì nhân dân cũng bại
- Bóng tối của đêm
- Năm mới, Đại hội XII, đảng CSVN lại đặt những cái cày trước toàn dân Việt
- Đại hội 12 - cuộc tranh giành quyền lực quyết liệt, bất ngờ
- Chóp bu CSVN dùng mạng ảo để đấu đá tranh ghế
- Ông Dũng có thể đã chết, nhưng ông Trọng ơi, rồi ai sẽ thay ông
- Đồng chí Hùng khiếu nại đồng chí Dũng
- Khát vọng làm người
- MUỐN TỰ DO PHẢI HÀNH ĐỘNG
- Khát vọng làm người
- Tiền dân, mạng dân chẳng lẽ... "rẻ rúng" thế?!
- Cô đơn mình đảng!
- BƯỚC ĐƯỜNG TÚNG QUẪN
- Viết Cho ngày Nhân Quyền Quốc Tế 10 Tháng 12
- Lý luận của kẻ độc tài
- Đã tỏ tường chưa?
- Chống Tàu là phản động đấy nhé!
- Đỉnh cao nó là thế đấy!
- "Giải trí"
- 40 năm sau - Lật lại hồ sơ 16 tấn vàng
- Ý Đảng - Lồn Dân
- Trung tâm Thúy Nga, Nguyễn Ngọc Ngạn và Kỳ Duyên
- Như thế nào thì gọi là ngụy?
- Tuổi trẻ Việt Nam
- Lê Văn Tám "còn sống"
- Nguyễn Tấn Dũng - phiên bản của Tập Cận Bình hay Gorbachev?
- Ai đã chống lưng cho các đại gia nhà đất lừa dân?
- Tập đoàn tham nhũng sân bay Nha Trang
- Độc tài toàn trị Cộng sản là di họa khủng khiếp của Hồ
- Lại “tư tưởng Hồ Chí Minh” khiến đảng thành điên nặng!
- Cuộc cờ Nga Thổ
- Một bài học cho ông Putin
- Làm theo lời bác Hồ dạy, cháu ngoan bị đi tù
- Han Dongfang: “TPP chưa hẳn đã tốt cho quyền lao động ở Việt Nam nếu…”
- Làm gì khi lịch sử lâm nguy?
- Dạy môn “Công dân và Tổ quốc”, nhưng Tổ quốc tên là gì?
- Ôi trời, việt cộng ơi là việt cộng!
- Chế độ “lưu manh đỏ”
- Chút nghĩa thầy cô
- Khi những người đàn bà đi đầu ngọn sóng dữ
- Họ Tập sỏ mũi Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng, nhưng không đánh lừa được nhân dân VN!
- Anh Tập đi rồi, bác Trọng ngủ đâu?
- Sự “bồng bột” của Tướng Chung
- Thử điểm báo điểm danh quan đỏ bắc cầu Hán leo
- Tập Cận Bình chấp thuận cho Nguyễn Tấn Dũng lên làm tổng bí thư?
- Nguyễn Xuân Nghĩa: Chúng ta tiếp tục là nạn nhân của truyền thông Mỹ
- Không gì quý hơn độc tài, tự do làm tay sai cho Đại Hán
- Tương lai Việt Nam ở trong tim bạn
- Lăng Khổng Tử: mồ xây trước cho đám cầm quyền CSVN
- Với anh Đại Hán phải “KÍNH nhi VIỄN chi”, tiếp ông Cận Bình phải hiểu lẽ Cận và Viễn
- Mười lý do nhân dân Việt Nam không chào đón Tập Cận Bình
- Muốn đánh sập CSVN bằng kinh tế dễ hay khó?
- Người Việt hiến gì cho nhau?
- Tiếc thương cho nền Đệ Nhất Cộng hòa!
- «Tòa án nhân dân» Trần Nhật Quang và những bi hài của nền tư pháp xã hội chủ nghĩa
- Tham nhũng vẫn sống vinh quang
No comments :
Post a Comment